Wang Youqun: Tại sao ĐCSTQ cấm cuốn sách có chứa những nhận xét của ĐCSTQ?

ngày phát hành:2024-06-03 16:40    Số lần nhấp chuột:120

{1[The Epoch Times, ngày 10 tháng 2 năm 2024] Vào tháng 9 năm 1999, cuốn sách "The Herald of History" do nhà sử học Trung Quốc Xiao Shu biên tập đã được Nhà xuất bản Đại học Sán Đầu xuất bản.

Theo hồi ức của Xiao Shu, không lâu sau khi cuốn sách này được xuất bản, nó đã bị lãnh đạo Ban Tuyên giáo Trung ương chỉ trích nặng nề và sau đó bị cấm. Nhà xuất bản Nhà xuất bản Đại học Sán Đầu đã bị đình chỉ hoạt động để cải chính, người phụ trách nhà xuất bản bị điều động ra khỏi Đại học Sán Đầu. Tất cả số sách còn trong kho đều bị tịch thu và biến thành bột giấy; Bắc Kinh thậm chí còn cử cảnh sát đến Vườn Sách Các Thánh ở Bắc Kinh để tìm kiếm cuốn sách.

Các bài viết trong cuốn sách này không phải do những người chống cộng nước ngoài hay những người chống cộng trong nước viết, mà là nhận xét của chính Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Phần lớn cuốn sách này được chọn lọc từ "Nhật báo Tân Hoa Xã" do Chu Ân Lai lãnh đạo ở khu vực do Quốc dân đảng kiểm soát vào những năm 1940. Một số được chọn lọc từ "Nhật báo Giải phóng", tờ báo chính thức của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản. của Trung Quốc ở Diên An khi nó được xuất bản vào thời điểm đó, hầu hết là các bài xã luận và bình luận của hai tờ báo. Một số là trực tiếp từ các nhà lãnh đạo ĐCSTQ Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai, Lưu Thiếu Kỳ, v.v., và một số là. khỏi bàn tay của giới trí thức nổi tiếng của ĐCSTQ.

Vì đây là tuyển tập các bài phát biểu của Đảng Cộng sản Trung Quốc nên tại sao Ban Tuyên giáo của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc lại cấm cuốn sách này?

Đường MạtChược 2PG

Theo ý kiến ​​của tôi, có năm lý do chính:

Đầu tiên, những nhận xét này hoàn toàn trái ngược với cuộc đàn áp Pháp Luân Công do Giang Trạch Dân, nhà độc tài của Đảng Cộng sản Trung Quốc lúc bấy giờ phát động.

Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân từ chối lắng nghe bất kỳ sự thật nào về Pháp Luân Công và đi theo con đường riêng của mình. Ông ta đã huy động mọi bộ máy nhà nước để phát động cuộc đàn áp các học viên Pháp Luân Công tin vào “Chân, Thiện, Nhẫn”. "

Lúc đó, Giang Trạch Dân đã kích hoạt mọi bộ máy tuyên truyền của ĐCSTQ, ngày đêm truyền bá những lời dối trá để tấn công, lạm dụng, bôi nhọ và vu khống Pháp Luân Công, đồng thời truyền bá những lời dối trá này ra toàn thế giới.

Đồng thời, Giang Trạch Dân đã kích hoạt tất cả bộ máy độc tài của ĐCSTQ để theo dõi, bắt giữ, bỏ tù, tra tấn và xét xử các học viên Pháp Luân Công. Vào thời điểm đó, tất cả các đồn cảnh sát, trại giam, trại lao động và trung tâm tẩy não trên khắp đất nước đều chứa đầy các học viên Pháp Luân Công liên tiếp bị kết án và bỏ tù, một số thậm chí còn bị đánh đến chết.

Trong quá trình Giang Trạch Dân đàn áp Pháp Luân Công, các quyền tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận và tự do không sợ hãi của các học viên Pháp Luân Công đều bị tước đoạt.

Bất cứ ai tin vào “Chân, Thiện, Nhẫn” sẽ bị trừng phạt; bất cứ ai nói “Pháp Luân Đại Pháp tốt, Chân-Thiện-Nhẫn tốt” sẽ bị bức hại; ; ai không từ bỏ việc tu tập sẽ bị bộ máy độc tài trừng phạt.

Trên khắp đất nước, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) chỉ có một tiếng nói duy nhất về Pháp Luân Công và tất cả các kênh hợp pháp để các học viên Pháp Luân Công nói lên sự thật về Pháp Luân Công đều đã bị chặn.

Nói một cách dễ hiểu, ĐCSTQ đối xử với Pháp Luân Công theo cách độc tài, chuyên chế và toàn trị nhất.

Vào thời điểm này, "The Herald of History" đã được xuất bản và nội dung chính của nó là chống độc tài, chống độc tài và chống toàn trị.

Cuốn sách gồm 9 phần: (1) Không có dân chủ thì mọi chuyện chỉ là sự minh oan; (2) Đấu tranh vì dân chủ là vấn đề của nhân dân cả nước; (3) Tính chất dân chủ sắc bén; Để tư tưởng xuyên lồng; (5) Trung Quốc cần quyền bầu cử phổ thông thực sự; (6) Trường học phải là pháo đài của dân chủ; (7) Nhân quyền tự nhiên là bất khả xâm phạm; (8) Chế độ độc tài độc đảng sẽ gây ra thảm họa khắp nơi; ) Ai làm cho Trung Quốc bất ổn, một chính quyền chuyên quyền.

Những nhận xét này được người biên tập cho là xuất phát từ lời hứa của ĐCSTQ với người dân Trung Quốc cách đây nửa thế kỷ, đó là thành lập một đất nước dân chủ, tự do, pháp quyền và đề cao nhân quyền.

Tuy nhiên, tất cả những gì Giang Trạch Dân làm khi phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công đều là phản dân chủ, phản tự do, phản pháp quyền và phản nhân quyền.

Nếu độc giả so sánh nhận xét của ĐCSTQ nửa thế kỷ trước với hành động của ĐCSTQ nửa thế kỷ sau, chẳng phải điều đó có nghĩa là ĐCSTQ đang tự tát vào mặt mình sao?

“马主义是邪恶的”早已被证实。根据西方学者对马克思的研究成果,马克思早在上大学时便加入了撒旦教,成为魔鬼教的一员。身为撒旦教成员的马克思曾在诗中透露:“梦想成为恐怖之王,毁灭整个世界。”而正是为了实现其“毁灭世界”的梦想,马克思创立了其以暴力斗争为核心的共产理论,以“人间天堂”“唯物论”等来迷惑众生,还在《宣言》中以“一个幽灵,共产主义的幽灵”直接点出。马克思还称自己所写的为“污秽之书”。

只要看一眼那些令人啼笑皆非的疫情封控规定、把Y染色体换成X染色体以参加女子运动会的男人、为幼儿准备的淫秽读物,我们就不禁会发问:从什么时候开始,疯狂成了一种常态?

然而,这样一来,贷款组合的利率就低于市场利率,金融机构还能一直扛多久呢?

【大陆股民心理素质不行】大陆对台军演,规模之大,历年之最,但台股不跌反涨,沪深股市却跌成狗了,大陆股民心理素质不行。——@rongjian1957

跳桥事件是否会因此戛然而止,外界不得而知。但太原官方却抢先对跳桥事件给出了盖棺定论的说法。透过官媒,太原某区应急管理局人员表示,“跳桥行为是个人原因”;另有区政府人员也说,“跳桥属于个人行为”。只能报喜不能报忧的当地宣传部门也麻木冷淡地回答,已经“知道此事”,但惟一能做的就是“和领导反映”。

林肯的这次演讲深入人心,以至于许多人误认为以下这句名言也出自这次演讲:“美国永远不会从外部被摧毁。如果我们动摇并失去自由,那是因为我们毁灭了自己。”

Thứ hai, những nhận xét này hoàn toàn trái ngược với hành động trao vô điều kiện hơn 1 triệu km2 lãnh thổ Trung Quốc cho Nga của Giang Trạch Dân.

Ngày 9 tháng 12 năm 1999, nhân kỷ niệm 50 năm thành lập Đảng Cộng sản Trung Quốc, 21 năm “cải cách và mở cửa”, 8 năm Liên Xô tan rã và nền dân tộc suy yếu của Nga sức mạnh, Giang Trạch Dân và Tổng thống Nga Yeltsin đã ký "Liên quan đến các phần phía Đông và phía Tây của Đường biên giới Trung-Nga" "Nghị định thư tường thuật" công nhận đầy đủ hàng loạt hiệp ước bất bình đẳng được ký kết bởi chính phủ quá cố nhà Thanh tham nhũng và bất tài và nước Nga Sa hoàng, và trao cho Nga vô điều kiện hơn 1 triệu km2 lãnh thổ ở Đông Bắc Trung Quốc do Nga hoàng chiếm đóng. Sau đó, khu vực Tangnu Ulianghai do Liên Xô chiếm đóng cũng được trao cho Nga.

Có thể nói Giang Trạch Dân là kẻ phản bội lớn nhất ở Trung Quốc đương đại.

Nhưng trong cuốn sách "Sứ giả lịch sử", các nhà lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc luôn nói về "độc lập chủ quyền" và "thu hồi lãnh thổ", v.v., và luôn nói từ quan điểm đạo đức cao nhất- gọi là "lòng yêu nước". Nếu độc giả đối chiếu những nhận xét này với hành vi phản bội của Giang Trạch Dân thì chẳng phải ĐCSTQ đang tự tát vào mặt mình sao?

Thứ ba, nó là tài liệu tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc nhằm lật đổ Trung Hoa Dân Quốc.

Trong 28 năm kể từ khi thành lập từ năm 1921 đến năm 1949, ĐCSTQ chủ yếu làm một việc, đó là lật đổ quyền lực chính trị hợp pháp của Trung Quốc, Cộng hòa Trung Hoa, bằng mọi cách cần thiết.

Một trong những thủ đoạn vô lương tâm của ĐCSTQ là sử dụng các công cụ tuyên truyền để chỉ trích Quốc Dân Đảng, đảng cầm quyền của Trung Hoa Dân Quốc, là vô giá trị và đen tối.

Cách quan trọng nhất là phê phán chế độ chuyên chính độc đảng và độc đảng của Quốc Dân Đảng; đồng thời khi giặc ngoại xâm, đất nước lâm nguy, dân tộc lâm nguy, chúng tôi không ngừng yêu cầu Quốc Dân Đảng vì dân chủ, tự do, nhân quyền và pháp quyền.

Thời điểm các bài viết được sưu tầm trong "Sứ giả lịch sử" chủ yếu là khi Tưởng Giới Thạch dẫn quân Trung Hoa Dân Quốc "từng tấc núi sông, từng tấc máu" một cách đẫm máu chiến đấu với quân xâm lược Nhật Bản.

Trong 8 năm kháng chiến tổng lực, Quốc dân đảng đã tổ chức tổng cộng 22 trận đánh lớn (Trung Quốc và Nhật Bản đầu tư hơn 100.000 quân). Có 1.117 trận lớn (với số quân đầu tư từ hàng chục nghìn đến 100.000 quân); 38.931 trận vừa và nhỏ (dưới 10.000 quân).

Liu Danian, giáo sư tại Học viện Khoa học Xã hội Trung Quốc, tính toán dựa trên số liệu thống kê chiến trường của quân đội Quốc Dân Đảng rằng số lính Nhật thiệt mạng ở Trung Quốc đã vượt quá 1 triệu người..

Ai có lương tâm mà so sánh những gì ĐCSTQ nói hồi đó với những gì ĐCSTQ làm ngày nay sẽ thấy rằng ĐCSTQ đã nói dối và lừa dối người dân.

Đường MạtChược 2PG

Để ngăn chặn người dân dùng “giáo” của ĐCSTQ tấn công “lá chắn” của ĐCSTQ, Ban Tuyên giáo Trung ương không làm gì khác ngoài việc chặn các tài liệu tuyên truyền của ĐCSTQ từ nửa thế kỷ trước giống như cách họ đối xử với tuyên truyền chống cộng nguyên vật liệu.

Phần kết luận

Lệnh cấm của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với “The Herald of History” không những không thực sự cấm cuốn sách mà trái lại, còn khiến cuốn sách ngày càng được lan truyền rộng rãi.

Xiao Shu đã đề cập trong một bài báo: “Các tài liệu lịch sử của Đảng Cộng sản Trung Quốc được xử lý hoàn toàn bằng chiến thuật chống lại kẻ thù, điều đó cho thấy chính quyền sợ hãi như thế nào. Nhưng nỗi sợ hãi của họ là chính đáng. họ không có cách nào để bác bỏ nó, nhưng họ cũng không có cách nào để hạn chế tác động của nó. Lệnh cấm bằng nắm đấm sắt không những vô dụng mà còn trở thành quảng cáo tốt nhất cho cuốn sách. Cho đến ngày nay, tỷ lệ trích dẫn của cuốn sách vẫn ở mức cao. ."

Ấn bản đầu tiên của Epoch Times

Biên tập viên: Gao Yi



 




Powered by Trung tâm Tin tức @2013-2022 bản đồ RSS bản đồ HTML

Copyright 站群系统 © 2013-2024 Trung tâm Tin tức Đã đăng ký Bản quyền